KHOA HỌC VÀ TÂM LINH LIỆU CÓ TÁCH RỜI?

Khoa học hay tâm linh đều sinh ra để giải đáp những câu hỏi của loài người về những bí ẩn trong vũ trụ, tâm linh ra đời trước, khoa học ra đời sau.
Bản chất tâm linh là dùng lý luận và trải nghiệm để giải thích các hiện tượng, sự vật, còn khoa học thì dùng các phương pháp đo đạc, nghiên cứu, phân tích, thực nghiệm. Và vì khoa học được toàn thế giới sử dụng nên nó có quy chuẩn chung để làm thước đo độ đúng sai, còn tâm linh thì không, mỗi nền văn minh lại có sự tín nhiệm và lập luận khác nhau. Nhưng nếu xâu chuỗi lại toàn bộ các nền văn minh từng xuất hiện trên trái đất thì chúng đều có những điểm chung rất giống nhau về các trải nghiệm tâm linh như ma quỷ, thần giao cách cảm, gọi hồn, tiên tri, công năng đặc dị….Và vì khoa học CHƯA THỂ GIẢI THÍCH được các hiện tượng này nên chúng được xếp chung thành “tâm linh”. Tuy nhiên khi các thiết bị đo đạc ngày càng tân tiến, kiến thức của vũ trụ càng ngày càng được khám phá và mở rộng thì những sự kiện tâm linh kia sẽ được giải đáp dưới góc độ khoa học.
Ví dụ rất nhiều hiện tượng trong thế giới vi mô, thế giới của các nguyên tử, ta gọi chung là lượng tử giới đều không thể giải thích hoàn toàn thuyết phục bằng khoa học hiện đại, ngay đến Einstein còn bác bỏ các tính chất mà ông gọi là “ma quái” – không thể tồn tại trong thế giới tự nhiên.
Trong cơ học lượng tử:
Một hạt có thể ở nhiều nơi cùng 1 lúc
Hai hạt có thể liên kết với nhau tức thì bất chấp khoảng cách
Một hạt có thể tồn tại dưới nhiều dạng cùng lúc (vừa là sóng vừa là hạt)….
Từ năm 1927 Einstein đã cho rằng Cơ học lượng tử là không hoàn chỉnh. Einstein nghĩ rằng vật lý học phải mô tả thiên nhiên đúng như thật sự của nó. Trong cuộc trò chuyện giữa Einstein với Abraham Pais, Einstein đặt ra câu hỏi thách thức: “Mặt trăng có còn đó hay không nếu chẳng ai nhìn nó?“ với hàm ý nghi ngờ cơ học lượng tử.
Vì giả sử mặt trăng tuân theo các quy tắc của lượng tử thì khi không có ai quan sát nó sẽ có thể vô định và không tồn tại.
Sự chống đối lên đến đỉnh cao khi Einstein cùng Podolsky và Rosen đưa ra cái gọi là nghịch lý EPR (lấy theo chữ đầu từ tên của ba người). Tên bài báo là: Liệu sự mô tả thực tại vật lý bằng cơ học lượng tử có thể xem là đầy đủ hay không?
Nghịch lý này là tâm điểm của một cuộc tranh luận nảy lửa giữa Einstein và Niels Bohr.
Và cuối cùng Einstein đã chấp nhận thất bại và cơ học lượng tử ra đời như một cú sốc về sự hiểu biết của con người với tự nhiên.

Loading

Rate this post