Cách mà bạn nhìn nhận thế giới

 

Suy nghĩ tích cực - “chìa khóa vàng” để bạn thành công và hạnh phúc hơn

Mới đây, rất mới, chính xác là đầu tuần này, có hai sự việc tôi gặp phải mà tôi muốn nhắc tới để chia sẻ về một góc nhìn.

Thứ nhất là, một trong hai bên cốp xe của tôi văng mất ổ khóa – đã có dấu hiệu lỏng lẻo từ lâu nhưng vì lười mang đi sửa nên việc này không phải hoàn toàn đáng ngạc nhiên. Việc đó tất nhiên làm cho chiếc xe mà tôi khá yêu quí trở nên … mất hoàn thiện và khó có thể nói việc đó chẳng có gì không vui. Mọi việc trở nên phức tạp hơn khi các đại lý và cửa hàng sửa xe đều đang ở tình trạng không có hàng để thay cho tôi (phải đúng ổ khóa mới lắp vừa). Có thể nói là ngoài việc không sửa được xe như ý muốn thì tôi mất nửa buổi chiều mà chỉ có một chỗ có lời hẹn “nếu có hàng em sẽ gọi cho anh”. Về tới nhà, tôi mới để ý rằng cả quãng đường dài, nắp cốp không bị bật lên lần nào – tức là nó cũng khá chắc ngay cả khi không được khóa. Kể ra thì, tôi vẫn còn một bên để chứa những thứ quan trọng, và đằng nào cũng có một bên chỉ dùng để chứa áo mưa và cùng lắm là chiếc mũ bảo hiểm thứ hai – những thứ mà ở cái thời đại này chẳng có ma nào thèm mở cốp của người khác để lấy. Vậy thì hóa ra …. đỡ được cái việc chỉ lấy mỗi cái áo mưa cũng phải dùng chìa khóa thì … cũng có cái tốt. Tất nhiên, nếu cái tên ở cửa hàng kia mà gọi lại báo có khóa để thay thì vẫn ok thôi – nói cách khác, việc đó đã được loại bỏ khỏi danh sách những thứ làm tôi phải bận tâm.

Thứ hai, một người tôi từng coi là anh em, và tôi đã cố gắng khuyên giải cũng như thực sự cứu cậu ta … còn nhiều hơn cả gia đình của chính cậu ta, lại tiếp tục đi vào con đường của kẻ đáy cùng xã hội … lần thứ mấy chục gì đó, và tiếp tục tìm cách nhờ vả để lợi dụng lòng tốt của những người bạn cũ (trong đó có tôi), khiến tôi buộc phải cắt liên lạc. Mất đi một người bạn cũ từng khá thân – dù đó là câu chuyện của hơi nhiều năm trước – có đáng buồn không? Chắc chắn là có rồi. Nhưng sau khi cân nhắc, và nhìn vào những gì tôi cần làm cho hiện tại, tôi cũng đã chấp nhận loại cậu ta hoàn toàn khỏi tâm trí của mình. Dù sao, tôi cũng đã cố gắng và đã giúp quá nhiều. Hiện tại, vẫn còn quá nhiều người cần tới thời gian của tôi, khi mà cái quỹ thời gian đó thì có giới hạn chứ tôi nào phải người có thể phân thân hay làm thời gian chậm lại, vì thế tôi cần dành tâm trí và thời gian của mình cho những ai xứng đáng. Cũng như chuyện về chiếc ổ khóa kia, nếu một ngày (có thể là nhiều năm nữa), cậu ta có thể thay đổi (dù tôi chẳng tin chuyện đó chút nào) thì anh em vẫn có thể gặp và chuyện trò với nhau, chỉ là … không phải bây giờ hay tương lai gần.

Hãy đợi đã, nếu như bạn đang thoáng nghĩ ý của tôi là hãy cứ an phận hoặc cứ bỏ đi bất cứ thứ gì làm mình phiền lòng. Chắc chắn, tôi là kẻ cực kỳ ghét tư tưởng đó. Tôi thậm chí còn không chịu nổi nhiều cuộc nói chuyện với bố mẹ của mình vì các cụ là những người … rất lười thay đổi.

Cũng trong đầu tuần vừa rồi, khi mà tôi đã tới giờ ngủ sau một ngày đầy biến cố và nhiều hoạt động tới mức sắp kiệt sức, thì website của chúng tôi lại gặp sự cố. Dù phải làm việc tới mức ngủ gục trên bàn làm việc lúc nào không biết vào đêm hôm đó, tôi cũng đã xử lý bằng được cái cần được xử lý. Tôi biết, để tới sáng hôm sau cũng chẳng có gì nghiêm trọng, nhưng đó là việc mà tôi thật sự cần làm, là thứ thực sự quan trọng đối với tôi. Và cũng chính vì có những thứ thực sự quan trọng như vậy, tôi lại càng cần loại bớt khỏi đầu mình những thứ không đáng để quan tâm. Với việc thật sự quan trọng, tôi luôn tập trung để giải quyết, vì tôi biết than vãn hay bực tức không khiến mọi việc được hoàn thành. Và khi xử lý được việc quan trọng nhất, tôi vẫn thấy thanh thản và dễ chịu như mọi ngày mà chẳng có chút nào khó chịu hay nóng ruột.

Tôi quen một số người mà gần như bất cứ lần nào nói chuyện (dù online hay offline), họ cũng không thể ngừng than phiền hay thậm chí … chửi đổng. Họ không thể tìm thấy bất cứ khía cạnh tốt đẹp nào của một sự việc gì đó (mà họ cho là) không vui, cũng không thể tạm gác những ý nghĩ tiêu cực lại dù chỉ vài phút để tìm kiếm vẻ đẹp của thế giới ở một đâu đó khác. Họ thậm chí còn ít quan tâm tới việc thực sự giải quyết vấn đề hơn là tới việc phải than phiền và chửi bới nó như thế nào. Họ làm những ai tiếp xúc với họ mệt mỏi, nhưng tệ nhất với với chính họ, khi mà họ chẳng thể ngừng đau buồn hay cay cú thứ gì đó.

Nếu bạn nghĩ hạnh phúc là mọi thứ đều như ý muốn của bạn thì bạn sẽ chẳng bao giờ có nó cả, có chăng chỉ trong ngắn hạn. Đôi khi có một ngày mà bạn thấy mọi thứ đều hoàn hảo, nhưng trạng thái đó sẽ chẳng thể kéo dài tới vài ngày sau, bạn sẽ không thể để tinh thần của mình phụ thuộc hoàn toàn vào những điểm nhấn không biết trước đó. Bạn cần chú tâm vào những mục tiêu quan trọng của mình, và tìm thấy niềm vui trên những hành trình đó, đồng thời loại bỏ những ý nghĩ tiêu cực về những yếu tố phụ bằng cách nhìn chúng ở một góc nhìn khác dễ chịu hơn.

 

Loading

Rate this post